Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Cuối tuần Sài Gòn đổi gió, vi vu khám phá xứ Gò Công

Xứ Gò Công (Tiền Giang) nổi tiếng là quê hương của nhiều nhan sắc nức tiếng Nam Bộ. Nhưng ít ai biết thị xã ven biển ấy cũng có những danh lam thắng cảnh đẹp níu chân bao du khách.

Hơn 20 năm sống ở Sài Gòn, thế hệ trẻ chúng tôi đam mê dịch chuyển đến những nơi xa xôi, xa rời ánh đèn thị thành. Từ những thửa ruộng bậc thang vùng cao Tây Bắc, những bờ biển dọc miền Trung cho tới hải đảo xa xôi, đâu đâu cũng có dấu chân người trẻ. Nhưng hỏi về những vùng đất quanh thành phố, tôi chỉ biết lắc đầu.


Ngôi đình cổ và những dấu tích xưa

Sáng chủ nhật ngồi nhâm nhi cà phê, bất chợt bạn tôi hỏi:

"Ông đi Gò Công chưa?"

"Chưa, có gì ở Gò Công mà đi", tôi đáp gọn gàng.

"Thế đi, đi thử một lần cho biết".

Sẵn có máy ảnh trong tay, tôi với bạn xách xe máy, 2 đứa rong ruổi từ Sài Gòn xuống Gò Công. Thị xã nhỏ thuộc tỉnh Tiền Giang cách Sài Gòn không xa, chỉ khoảng tầm 60 km. Cứ chạy xuôi theo hướng quốc lộ 50, hướng Cần Được - Long An, qua cây cầu Mỹ Lợi là gần tới rồi.

Cảnh sắc 2 bên cũng chuyển dần từ thành thị sang khung cảnh nông thôn Nam Bộ. Từ trên cầu Mỹ Lợi, nhìn thấy ngút ngàn con sông Vàm Cỏ, bỗng dưng tôi nhớ dấu ấn của những bến phà xưa nay không còn nhiều.

Khung cảnh đình Tân Đông nhìn từ xa.

Điểm đến đầu tiên mà chúng tôi quyết định ghé qua không phải chốn lui tới phổ biển mà là ngôi đình Tân Đông tại ấp Gò Táo, xã Tân Đông, nằm cách trung tâm thị trấn khoảng 4-5 km. Ngày cuối tuần, cũng có vài du khách tranh thủ tới đây tham quan, chụp ảnh.

Ấn tượng đầu tiên về ngôi đình là những tán cây cổ thụ xòe rợp bóng, xếp tầng trên những bức tường úa màu thời gian, bong tróc từng mảng để lộ ra hàng gạch đỏ tươi. Vẻ hoang sơ, cổ kính bao trùm lên bóng dáng của cả ngôi đình có lịch sử hơn trăm tuổi.

Các cụ cao niên trong làng kể, ngôi đình xây từ đầu thế kỷ 20, như hàng chữ còn ghi lại trên tường là năm 1907. Trải qua bao thăng trầm lịch sử của vùng đất Gò Công, ngôi đình vẫn đứng vững chứng kiến sự thay đổi của mảnh đất này.

Ngôi đình có tuổi đời 111 năm.

Tranh thủ chụp vài kiểu ảnh, tôi nhìn quanh ngôi đình không khỏi xót xa. Chẳng còn bóng dáng một ngôi đình được gìn giữ, làm nơi hội họp của dân làng như trước nữa. Giờ đây, chỉ còn gạch ngói hoang tàn đổ vỡ, cỏ dại mọc chen tán cổ thụ. Chỉ sợ có lúc, dấu ấn thời gian kia cũng sẽ biến mất nếu không được trùng tu, bảo tồn.

Gò Công - Thiên đường của những món ăn bình dị đượm nghĩa tình

Rời đình Tân Đông, chúng tôi chạy xe lại vào phía trong thị trấn Gò Công. Nghe ai đi về cũng nói hải sản Gò Công hấp dẫn thơm ngon lắm, lại rẻ nên chúng tôi quyết định ra biển Tân Thành hóng gió rồi dừng chân dùng bữa trưa.

Nam Bộ vào mùa mưa, trời xầm xì nhưng mưa chưa tới, thích hợp để đi dạo bãi biển. Gò Công không nổi tiếng với những bãi biển cát trắng trải dài mà chủ yếu, người dân nơi đây dựng các bãi nuôi nghêu bên bờ biển Tân Thành.

Cây cầu dẫn ra biển Tân Thành, Gò Công .

Chúng tôi đi dọc cây cầu dài dẫn ra bãi biển. Cảnh vật ở đây đìu hiu, quạnh quẽ, xa xa thấp thoáng bóng những chiếc chòi canh nghêu của người dân địa phương. Gò Công sẽ không phải nơi phù hợp cho các gia đình muốn nghỉ dưỡng hay tắm biển, nhưng với những người thích lang bạt, thích tận hưởng không khí biển trong lành mà yên bình thì đây cũng là một lựa chọn không tồi.

Ngắm nhìn cảnh biển nơi đây, ta thấy lòng mình như lắng lại; một khung cảnh rất khác so với Vũng Tàu, Nha Trang hay biết bao vùng biển tấp nập người khác.

Những nhà hàng bên bờ biển được dựng trên cọc gỗ trông hết sức ấn tượng. 

Thong dong ngắm cảnh, ngắm người đi cào nghêu, chúng tôi quay lại một nhà hàng gần đó, gọi một nồi lẩu hải sản thập cẩm. Biển trưa mà mát mẻ, gió thổi lồng lộng, hương vị của những con nghêu, tôm, mực trong nồi lẩu chua cay cũng thơm ngon hơn ngày thường, có lẽ một phần do do hợp khung cảnh. Khu vực này không thu vé vào cửa, giá đồ ăn uống cũng không quá đắt, 2 người với một nồi lẩu hải sản 200.000 đồng là thoải mái.


Quê hương của những công trình lịch sử

Đến Gò Công, bạn không nên bỏ qua những công trình lịch sử như Lăng Hoàng gia, dinh Tỉnh trưởng và nhà Đốc Phủ Hải. Chúng tôi đến đúng ngày Lăng Hoàng gia đóng cửa nên vòng về nhà Đốc Phủ Hải trước. Căn nhà xây từ những năm 1860, trải qua nhiều lần tu sửa, mở rộng, căn nhà có dáng dấp kiến trúc Pháp như ngày nay. Dù nằm giữa trung tâm thị xã, căn nhà Đốc phủ Nguyễn Văn Hải vẫn có dáng vẻ trầm mặc.

Chúng tôi là 2 người khách hiếm hoi đến thăm căn nhà lúc bấy giờ. Bên trong nơi đây trưng bày nhiều đồ nội thất có giá trị, pha trộn nét văn hóa Đông Tây.

Nhà Đốc Phú Hải Gò Công. 

Ngồi trò chuyện với người trông nom ngôi nhà một lúc, chúng tôi xin phép rời đi. Điểm đến tiếp theo là Dinh tỉnh trưởng Gò Công - một công trình mang kiến trúc Pháp nhưng cũng đã xuống cấp trầm trọng. Khuôn viên dinh Tỉnh trưởng rộng rãi, thoáng mát với một căn nhà chính đồ sộ nằm giữa sân. Giờ đây nó giống như một sân chơi cho người dân Gò Công. Khi tôi tới, thấy có vài đám học sinh trung học đang ngồi trò chuyện, chụp ảnh trước dinh Tỉnh trưởng.

Dinh tỉnh trưởng Gò Công

Công trình rộng hơn 1.000 m2 này cũng được xây từ năm 1885, nghĩa là cũng đã hơn 130 tuổi chứ chẳng đùa. Hóa ra, thị xã ven biển Gò Công này cũng có nhiều công trình lịch sử sánh ngang thành phố hơn 300 năm lịch sử Sài Gòn mà giờ tôi mới hay.

Chạy xe vòng vòng quanh thị xã, kịp chiêm ngưỡng thêm vài nơi như đền Trung, nhà thờ Thánh Tâm thì trời chuyển giông lớn, chúng tôi đành phải tìm đường về lại Sài Gòn trước khi mưa đổ lại mắc kẹt ở đây. Bỏ lại Gò Công đằng sau, tôi vẫn thấy tiếc vì chưa có dịp thử nhiều món ngon địa phương của thị xã này.

Công trình kiến trúc đang bị xuống cấp nghiêm trọng. 

Vừa đi vừa ngoái lại, trong đầu vẫn còn văng vẳng câu hát "Từ Long An, Mộc Hóa, Mỹ Tho xuôi về Gò Công...". Xuôi về cái miền đất này một ngày ngắn ngủi mà cũng thấy nhớ đất, nhớ người làm sao. Sẽ có dịp, tôi trở lại Gò Công để thưởng thức phong vị ẩm thực và nhìn ngắm lại cuộc sống yên bình, tươi đẹp nơi đây.

Một góc kiến trúc Pháp thơ mộng tại dinh tỉnh trưởng Gò Công.


Thứ Hai, 2 tháng 7, 2018

Tận hưởng trọn vẹn Phượng Hoàng Cổ Trấn với những mẹo sau.

Với kiến trúc mang đậm phong cách của thành cổ, Phượng Hoàng Cổ Trấn (Trung Quốc) là điểm đến rất “đáng” cho mùa hè năm nay.


Phượng Hoàng Cổ Trấn nằm phía tây tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc), là một thị trấn cổ xinh đẹp. Mình thường thích đi du lịch tự túc nên phải tìm hiểu khá kỹ về vé máy bay và visa nhưng lần này, may mắn có dịp tham gia với đoàn cùng chỗ làm nên không phải lo lắng nhiều. Vậy nên, mình sẽ chia sẻ với các bạn những mẹo nhỏ trong chuyến đi, hy vọng giúp ích được cho những ai có nhu cầu.

Thời gian du lịch

Mùa cao điểm ở Phượng Hoàng Cổ Trấn khoảng tháng 5 đến tháng 11. Theo kinh nghiệm của mình, ở bất kỳ điểm du lịch nào của Trung Quốc, nếu có thể hãy đi vào giữa tuần cho vắng.

Nếu không, bạn hãy chọn thời điểm đi sau những ngày lễ lớn. Mình đi sau Quốc tế Lao động 1/5 nên có những chỗ nghe nói phải xếp hàng đến 2-3 tiếng, còn chúng mình chỉ tốn 10-15 phút là đã vào đến nơi.


Đổi tiền

Phượng Hoàng Cổ Trấn, nếu bạn chỉ đi chơi, chụp ảnh và ăn vài món địa phương thì chỉ cần đổi khoảng 1 triệu đồng là thấy "như đại gia" rồi. Đa số các món ăn ở đây mình nếm đều rơi vào khoảng 5 nhân dân tệ (1 nhân dân tệ chưa đến 3.600 đồng). Các món quà lưu niệm đều không đặc sắc cho lắm nên mình cũng không móc hầu bao nhiều.

Vé máy bay và visa

Về visa, bạn sẽ mất 3 ngày nếu làm dịch vụ và 1 tuần trong trường hợp tự làm. Xin visa Trung Quốc không quá khó nên bạn đừng lo. Còn như mình làm chung visa với đoàn nên chỉ cần một người đứng ra đại diện là xong.

Về vé máy bay, mình bay hãng China Southern từ Sài Gòn sang Quảng Châu, nối chuyến tới Trương Gia Giới rồi đi xe khách khoảng 4 giờ là tới Phượng Hoàng Cổ Trấn.


Khách sạn

Điểm đặc biệt cần lưu ý là khách sạn ở Trung Quốc đều không chuẩn bị các dụng cụ cá nhân cơ bản như bàn chải, kem đánh răng, dao cạo râu… Nếu muốn sử dụng, bạn sẽ phải chi trả thêm chi phí ngoài tiền thuê phòng. Còn lại, chỗ ở khá sạch sẽ và không có gì đáng chê trách.

Ngôn ngữ

Không may là ở Trung Quốc, đặc biệt là ở những vùng thôn quê như Phượng Hoàng Cổ Trấn, hầu hết mọi người đều không ai hiểu và nói được tiếng Anh, kể cả tiếp viên hàng không. Tốt nhất trước khi đi, bạn nên soạn sẵn hình ảnh cần sử dụng (bao gồm cả đồ ăn và địa điểm du lịch) rồi chỉ cho người dân địa phương là họ sẽ chỉ mình nhiệt tình. Các bạn cũng nên ghi lại những địa điểm cần thiết như tên khách sạn, tên đường trong trường hợp cần thiết.

Về chuyện tính tiền, trước khi mua gì, bạn nên chỉ chính xác món bạn muốn mua rồi chìa phần mềm máy tính trên điện thoại ra cho họ bấm. Đồng ý thì giơ tay ra hiệu mình muốn bao nhiêu cái.


Sim và Internet

Mình ở Trung Quốc 5 ngày 4 đêm mà không hề bỏ tiền ra mua sim vì lịch trình đi rất dày, đi ngắm cảnh và chụp ảnh thôi là hết ngày, không có thời gian để "lượn lờ" trên mạng như ở nhà. Bạn bè mình đi trước cũng dặn là không nên mua sim vì sim Trung Quốc bật vào mạng được trong “một hơi thở là đứng hình”. Bạn nên chịu khó dùng wifi ở khách sạn cập nhật tin tức (mạng gần như chỉ đủ để bạn đọc tin và nhắn tin).

Ngoài ra, bạn nên cài sẵn ứng dụng VPN (Virture Private Network) vì Trung Quốc chặn hoàn toàn Facebook và Viber. Ứng dụng này sẽ giúp bạn “vượt tường lửa một cách ảo diệu” để check-in sống ảo trong thời gian còn ở Trung Quốc.

Chụp ảnh

Đây là vấn đề quan trọng mà chắc các bạn cũng quan tâm nhất. Để nổi bật giữa chốn này, bạn nên chọn trang phục các tông màu nóng như đỏ, vàng, cam hoặc màu đậm chất vintage như nâu, xanh coban…


Bạn nên dậy thật sớm, sớm nhất có thể. Khi đó, cả thị trấn này là của bạn. Mình dậy từ 4h30, chuẩn bị xong đến 5h. Lúc dậy trời tối "như đêm 30" và chúng mình chỉ đi theo ánh đèn flash từ điện thoại. Nếu đến Phượng Hoàng Cổ Trấn tối hôm trước thì bạn nên dành thời gian đi hết dọc sông để ngắm chỗ chụp sẵn. Sáng dậy đi ra đúng chỗ "diễn" thôi.


Chụp hình xong, các bạn có thể dùng VSCO để lên màu, đây cũng là bước tối quan trọng để có những bức hình siêu ảo (mình dùng dải màu C - tông vintage để chỉnh hình theo hướng cổ và đượm buồn).

Ăn uống

Mình nghe mọi người nói khi đi nên mang theo ruốc để ăn với cháo trắng vì đồ bên này rất khó ăn nhưng gần như mình chẳng phải đụng đến hộp ruốc này. Đồ ăn ở đây chỉ lạ với khẩu vị người Việt thôi chứ không quá tệ như người ta đồn.



Có hai vị lấn át rõ ràng ở đồ Trung là nhạt và ngấy dầu mỡ. Nếu không quen, các bạn sẽ nhanh chóng cảm thấy ớn vì họ toàn ăn thịt, mà thịt phải gọi là "mỡ kẹp". Gà bên này chặt như xương vụn. Các món đặc sản bạn nên thử là đậu phụ thối, bánh tép chiên, lẩu cá cay, đồ nướng và kẹo gừng… Đồ ăn mua về làm quà có chân gà sốt cay đóng gói, táo tàu sấy khô và trái cây các loại.

Theo news.zing.vn

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

Cayo Santa Maria – hòn đảo hoang sơ nhất Cuba

Hòn đảo nhỏ Santa Maria nằm phía đông bắc Cuba, được bao quanh bởi những dải đá san hô và bãi biển hoang sơ tuyệt đẹp.


Santa Maria là hòn đảo có vẻ đẹp tự nhiên và ít chịu sự tác động của con người nhất ở Cuba. Khách du lịch đến hòn đảo nhỏ ở phía bắc Cuba này để được đắm mình trong ánh mặt trời, bơi trong làn nước trong xanh lấp lánh, và được nuông chiều tại một khu nghỉ dưỡng trọn gói. Để khám phá văn hóa Cuba, bạn sẽ phải đi xa hơn nhưng nếu bạn chỉ đơn giản là tìm kiếm một kỳ nghỉ nhiệt đới không căng thẳng thì Santa Maria sẽ là sự lựa chọn hoàn hảo.

Bãi biển ở đây được chia thành 9 phần với tổng chiều dài khoảng hơn 12km, lần lượt từ tây sang đông: Playa Matamoros (300m), Playa Madruguilla (200m), Playa Canon (2.8km), Playa La Estrella (3.5km), Playa Las Caletas (1km), Playa La Colorada (1.9km), Playa Perla Blanca (550m), Playa Los Delfines (1,4km) và Playa Las Gaviotas (800m). Bên cạnh đó, gần Cayo Santa Maria cũng có một số bãi biển tuyệt đẹp khác như Playa Salina (2.4km) và Playa Caracol (400m) trên đảo Las Brujas, Playa Ensenachos (1.3km) và Playa Megano (1.0km) trên đảo Ensenachos.

Những bãi biển của đảo Santa Maria nổi bật bởi dải cát trắng, làn nước màu xanh pha lê tuyệt đẹp, tớ đây du khách chỉ muốn nằm dài cả ngày tắm nắng và ngắm những con hải âu ở phía xa chân trời. Những bãi biển nhỏ thuộc Santa Maria được tách biệt nhau bằng những rạn san hô nổi lên. Nhưng nếu muốn vượt qua những “trở ngại” này để sang những bãi biển khác bạn nên mang theo giày.


Một trong những bãi biển du khách không thể bỏ lỡ là Playa Las Gaviotas nằm ở phía đông của đảo Santa Maria, nơi đây là một phần của khu bảo tồn động vật hoang dã đang được bảo vệ, vì vậy không một khách sạn, resort nào được xây dựng ở đây. Trên bãi biển nguyên sơ này, chính phủ đã xây dựng một vài khu vực tránh nắng, mưa cho tất cả mọi người từ du khách cho đến người dân địa phương.

Bạn đừng ngạc nhiên hay hoảng sợ vì những lá cờ màu vàng và màu đỏ được gắn trên bãi biển, vì những ngày có gió to những lá cờ được treo lên để cảnh báo khách du lịch không được đi xa quá giới hạn cho phép để đảm bảo an toàn. Còn những ngày bình thường, hầu như các lá cờ sẽ không xuất hiện.

Điều đặc biệt là tất cả mọi thứ trên bãi biển đều miễn phí, song những chiếc ghế và ô che thuộc sở hữu của khách sạn và chỉ khách của khách sạn mới được sử dụng. Các bãi biển chủ yếu là hướng ra phía Bắc đồng nghĩa với việc nếu bạn ngồi trên bãi biển và đối mặt ra biển thì mặt trời sẽ ở phía sau bạn.



Bãi biển ở Santa Maria còn là bãi biển dài nhất, phù hợp với những ai thích đi bộ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Bạn có thể đi bộ dọc bờ biển từ khách sạn Melia Buenavita đến khu nghỉ mát Memories Paraiso Beach hoặc khoảng cách ngắn hơn là giữa khách sạn Melia Cayo Maria và Memories Paraiso Beach Resort. Bạn nhớ phải mang theo mũ, nước và kem chống nắng vì thời gian đi dưới ánh mặt trời tương đối dài.

Để lướt sóng trên biển Santa Maria có lẽ là không phù hợp vì hầu như sóng ở đây rất dịu và biển nông toàn cát, bên cạnh đó, một số khu vực đá và rạn san hô nhô lên để ngăn cách từ bãi này sang bãi khác sẽ là trở ngại lớn. Tuy nhiên, nếu vẫn muốn thử cảm giác phiêu lưu trên mặt sóng, bạn có thể đến thăm khu Snorkeling để trải nghiệm.

Nếu du lịch đến Cuba, bạn hãy dành cho mình một khoảng thời gian để thư giãn trên những bãi biển tuyệt đẹp của hòn đảo Santa Maria hoang sơ này.

Theo Oanh Kim | Wanderlust Tips

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

Những điểm đến được các travel blogger Việt check-in nhiều nhất

Đam mê xê dịch, các travel blogger này khao khát đặt chân đến những vùng đất nơi con người và văn hoá còn ban sơ và đậm sắc màu, chưa bị du lịch tác động nhiều.


Myanmar: 

Xứ chùa tháp là nơi travel blogger Nhị Đặng bắt đầu chuyến đi xa đầu tiên và quay những thước phim trải nghiệm mang tên “Dreams of Myanmar” năm 2013. Cô dành 10 ngày lang thang tìm hiểu “miền đất ngủ quên” này.



Nữ travel blogger tiết lộ cô chọn khu vực châu Á để lang thang vì chi phí rẻ và bản thân thích những gì xưa cũ, hoang dại chứ không thích hiện đại, công nghiệp. Trong ảnh: Cảnh khua chèo thả lưới trên sông Inle buổi sáng qua góc máy của Nhị Đặng.


Cũng từng ghé Myanmar, travel blogger Tâm Bùi chia sẻ: "Là lần thứ 2 đến Burma (Myanmar - PV), trong lòng tôi nơi đây vẫn mãi là một đất nước huyền ảo, nhiệm màu như cổ tích. Khi tôi từng trải và quay lại càng thấy được nhiều nét đẹp tiềm ẩn của Burma hơn”.

Nepal: 


Tóc dài cột thành búi, cách nói chuyện lẫn ngoại hình trải đời, Hoàng Lê Giang được gọi là “ta ba lô” nhờ kinh nghiệm du lịch qua hơn 30 quốc gia và 8 lần trekking dãy Himalaya trên lãnh thổ các quốc gia khác nhau. Trong ảnh: Hoàng Lê Giang ở chân đèo Larke La, Nepal.


Làm travel blogger không sướng như nhiều người nghĩ. Với Tâm Bùi, phải là một người du lịch thông minh mới hạn chế được phần nào những điều ngoài ý muốn. Đó là khi anh bị giữ lại tại đồn cảnh sát Larung Gar (Tây Tạng), là những đêm chống chọi với thời tiết khắc nghiệt của Nepal và tự cổ vũ chính mình.

Tây Tạng: 


Chia sẻ về vùng đất này, Hoàng Lê Giang cảm thán: “Nếu bạn đã trải qua đủ đắng cay ngọt bùi cuộc đời, bạn sẽ thấy nhân sinh, thế thái và vô thường nơi đây. Hay nói khác hơn, bạn thấy phảng phất ở đây một điều gì đó thân quen dẫu chưa tới bao giờ”.


Tâm Bùi và bức ảnh để đời tại Học viện Phật Giáo Larung Gar, Tây Tạng trước khi công trình này bị phá dỡ vào giữa năm 2016.

Ai Cập: 


“Ai Cập là ước mơ thuở nhỏ của tôi. Trong tưởng tượng, Ai Cập nhuốm màu huyền bí với nhiều lăng mộ cổ, nền văn minh lâu đời luôn dấy lên trong tôi niềm khao khát được một lần đặt chân đến”, Tâm Bùi chia sẻ về chuyến đi đến xứ huyền bí vào đầu năm nay.


Hành trình của anh kéo dài 3 tuần dọc theo sông Nile. Trước khi lên đường, nhiếp ảnh gia 8X mất khoảng 4 tháng lên kế hoạch. Anh tham khảo nhiều thông tin trên Lonely Planet và bạn bè sống ở đây. Trong ảnh: Ốc đảo Siwa qua góc máy Tâm Bùi.


Từ bé đã bị thu hút bởi những bộ phim về nữ hoàng Ai Cập, chiến tranh của các vị thần, nhân sư tượng hay bí ẩn kim tự tháp, Ai Cập cũng nằm trong danh sách những nơi Nhị Đặng muốn đến trong ước mơ chinh phục thế giới. Cô đã dành trọn 3 tuần khám phá những địa danh nổi tiếng dọc sông Nile, Cairo, Luxor, Aswan, thành phố biển Alexandria, ốc đảo sa mạc phía Tây Siwa…


Trung Đông: 

Nhắc đến travel blogger du hí Trung Đông, sẽ rất thiếu sót nếu bỏ qua Phương Mai và “Con đường Hồi giáo”. Cô dành một năm khám phá 12 quốc gia Trung Đông với mong ước vén bức màn về con người và những va chạm khắc nghiệt giữa bản sắc của các quốc gia, đặc biệt giữa tôn giáo và văn hóa.



“Iran có gì để đi? Nếu muốn vùng vẫy trong văn hóa hồi giáo thì đã có cả khối các nước nghe tên hấp dẫn hơn”. Đó là suy nghĩ đầu tiên của Nhị Đặng khi một người bạn rủ tới quốc gia Trung Đông này. Nhưng dẹp bỏ hết những định kiến nhỏ mọn, cô vẫn lên đường để rồi khám phá ra một xứ Ba Tư đầy chất liệu mới lạ. Trong ảnh: Nhị Đặng và nhóm bạn tại Lake of Shaharchay Dam - hồ chạy dọc bên giới Iran và Thổ Nhĩ Kỳ.


Ấn Độ: 

Quốc gia Tây Á hấp dẫn các travel blogger Việt khi mang đến vô vàn trải nghiệm từ trekking Himalaya, dong duổi cao nguyên Lakdakh hay dấn thân vào tôn giáo bên dòng sông Hằng. Trong ảnh: Lê Hoàng Giang khám phá đỉnh Gangtok Kang Ri, Ấn Độ.


Mang theo tinh thần “cuộc đời mỗi người là một thước phim và hãy để nó trở thành thước phim muôn màu”, Nhị Đặng đặt chân tới Lakdakh, một vùng cao nguyên rộng lớn ở Kashmir, Ấn Độ - nơi cô ví von “đừng đến nếu bạn thích an nhàn”.


Cũng trong hành trình tới Lakdakh, Tâm Bùi đã có nhiều trải nghiệm thấm thía. Nên mỗi lần đăng một bộ ảnh đẹp về một miền đất lạ, anh luôn nhắn gửi mọi người “Không lấy đi thứ gì ngoài những bức ảnh. Không để lại thứ gì ngoài những dấu chân. Không giết thứ gì ngoài thời gian”.

Theo news.zing.vn

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

Những trải nghiệm không thể bỏ qua khi đến Penang

Ghé thăm Penang, bạn không nên bỏ qua trải nghiệm tại phố cổ, thưởng thức món ngon đường phố hay trải nghiệm những điểm đến độc đáo.



Thành phố cổ kính Penang là một trong những địa danh “sống ảo” cực chất trong hành trình du lịch đến Malaysia. Chỉ cần loanh quanh George Town tại trung tâm Penang, bạn cũng đủ sở hữu một bộ sưu tập những khuôn hình đặc sắc.


Sắm cho mình một tấm bản đồ phố cổ và tham quan các điểm đến ấn tượng sẽ giúp bạn có chuyến đi đáng nhớ. Trong đó, bạn không nên bỏ qua nhà cổ Pinang Peranakan Mansion với lối điêu khắc tinh xảo; The Blue Mansion - nơi có bức tường xanh; khu nhà gỗ nổi Clan Jetties dọc bến cảng Weld Quay; chùa cổ Kek Lok Si…


Nếu đang tận hưởng kỳ nghỉ 2 người, các cặp đôi nên trải nghiệm cầu khóa tình yêu trên đồi Penang Hill. Đến đây, bạn còn có thể thử nghiệm chuyến đi băng nghiêng lên đồi bằng xe lửa có đường ray dốc đứng và thoải mái chụp toàn cảnh Penang từ trên cao xanh mướt.


Penang có nhiều điều để khám phá và không dành cho du khách yếu tim. Tiêu biểu là công viên cảm giác mạnh Escape với diện tích lớn với đủ trò mạo hiểm như đi dây, leo cột, trượt từ những đường ống nước cao ngất ngưởng. Ngoài ra, du khách bước muốn bước vào cuộc phiêu lưu rùng rợn có thể ghé thăm đền Snake Temple, rất nhiều loài rắn độc bám vắt vẻo trên xà nhà hay trên bàn thờ.


Hãy dành một ngày đi biển Penang, các bãi biển Batu Ferringhi Beach hay Monkey Beach không quá trong xanh nhưng có đủ các dịch vụ. Du khách có thể trượt nước, nhảy dù, thử môtô biển...


Trung tâm George Town sở hữu vị trí thuận tiện cho việc lưu trú và di chuyển đến các điểm tham quan. Nơi này có nhiều khách sạn tốt, giá phải chăng, trang bị phòng tập thể để tiết kiệm chi phí. Bạn nên đặt trước để tránh hết phòng vào các dịp đông đúc.


Khách sạn đẹp tại Penang có thể kể đến Yeng Keng Hotel - tòa nhà từ thế kỷ 19, được trùng tu lại mang kiến trúc cổ xưa kết hợp giữa Anh và Ấn. Queen’s Hostel với các phòng nghỉ tập thể được bài trí đẹp mắt, tiện nghi.


Ẩm thực chắc chắn là điều không thể thiếu trong hành trình du lịch. Không phải các nhà hàng sang trọng, chính món ăn đường phố là lý do khiến Penang nổi tiếng với danh xưng “nhà bếp của thế giới”. Hãy bước ra đường, bạn sẽ được hòa vào đám đông đang hít hà mùi thơm từ các xe đẩy đồ ăn bày bán khắp các ngã tư để thưởng thức đặc sản Penang.


Một số địa điểm ăn ngon tại đây như khu Kimberley Street, Lorong Selamat, Macalister Road... Du khách được thưởng thức các món đặc sản hòa trộn của nhiều nền văn hóa ẩm thực, từ Trung Hoa, Ấn Độ, Malaysia đến Thái Lan với hương vị đặc trưng và giá cả bình dân.


Char koay teow, mì laska, oyster omelette - hàu chiên trứng, lok lok - lẩu nhúng, curry mee - mì trứng với nước dùng hải sản cay, món tráng miệng đá bào cendol kèm hương vị sầu riêng là danh sách những đặc sản góp phần tạo nên chuyến đi khó quên.

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

Tận hưởng thiên nhiên Côn Đảo cho mùa hè này.

Nếu Nha Trang, Phú Quốc... khiến bạn "nhàm chán" vì quá nhiều người ghé thăm, mùa hè này, hãy thử check-in ở Côn Đảo để có những trải nghiệm mới mẻ hơn. 



Kết thúc thời sinh viên nhiều dự định ấp ủ, cuối cùng mình cũng sắp xếp được thời gian cũng như tiết kiệm đủ tiền để thực hiện chuyến đi đã nằm trong dự định bao lâu nay. Hành trình khám phá kết hợp đi lễ ở Côn Đảo lần này còn có vài người bạn. Chúng mình phải chuẩn bị khá chi tiết từ phương tiện di chuyển tới đặt trước khách sạn, vé tàu cho chuyến đi được thành công.
Di chuyển vào Sài Gòn

Mình chọn bay hãng VietJet, giá đầu tháng 5 lúc đi là 2 triệu đồng vé khứ hồi cộng thêm 20 kg hành lý ký gửi. Mình thấy đi hãng này cũng rất ổn vì giá phải chăng, chất lượng không tồi.

Sau đó, đêm đầu tiên mình ở Tee's Hostel Quận 1 (giá 450.000 đồng/đêm), tại Sài Gòn. Ở đây còn có phòng thường khoảng 130.000 đồng/người. Điểm trừ nơi này là đi vào ngõ khá nhỏ khoảng 20 m, không có chỗ để xe và phòng nhỏ.

Di chuyển từ Sài Gòn ra Côn Đảo


Từ Sài Gòn ra Côn Đảo có 3 cách:

- Cách 1 là bạn đi máy bay ra thẳng Côn Đảo. Cách này thì không phải lưu trú ở Sài Gòn một đêm nhưng giá vé khá cao, khoảng 3 triệu cho vé khứ hồi và bay tầm 45 phút.

- Cách 2, bạn đi từ cảng Cát Lở Vũng Tàu đi Côn Đảo, dành cho ai thích lượn lờ ở Vũng Tàu. Từ sân bay Tân Sơn Nhất bạn có thể gọi xe Limo đi Vũng Tàu với giá khoảng 180.000 đồng/ghế, đi hơn 2 tiếng là đến nơi. Ở Vũng Tàu có một chuyến tàu duy nhất đi Côn Đảo vào lúc 17h. Giá vé ghế ngồi 400.000 đồng còn giường nằm là 533.000 đồng/người. Thời gian di chuyển là 12 tiếng.

- Cách 3 là đi Côn Đảo từ cảng Trần Đề, Sóc Trăng. Đây chính là cách mình lựa chọn.

Đầu tiên bạn bắt xe đi Sóc Trăng từ bến xe miền Tây với giá vé 140.000 đồng. Mình đi chuyến 14h30 xe Mỹ Duyên. Xe giường nằm và họ cấm mang đồ ăn lên, khoảng 5 tiếng là tới nơi. Sau đó có xe trung chuyển đưa từ TP Sóc Trăng về huyện Trần Đề khoảng 15 km nữa.


Sau khi đến Trần Đề, nhóm mình thuê một nhà nghỉ ngay sát cảng, giá 200.000 đồng/phòng. Ở đó rất ít quán ăn và tuyệt nhiên không có gì chơi. Sáng hôm sau, tụi mình đi bộ ra cảng khoảng 200 m rồi lấy vé ở văn phòng Tàu cao tốc Super Dong ngay cảng, lên đi chuyến tàu lúc 7h.

Ngày thường có 2 chuyến vào lúc 7h và 10h sáng, về lúc 13h và 15h. Cuối tuần thì có 3 chuyến mỗi ngày. Mình mua vé tàu khứ hồi trước từ nhà và có dặn để cho khoang VIP. Vì khoang VIP với khoang thường giá bằng nhau là 320.000 đồng/người, nhưng nhiều người lại không biết điều này.

Từ Trần Đề đi 2 tiếng là đến cảng Bến Đầm Côn Đảo. Trên tàu có tiếp viên bán vé trung chuyển từ cảng vào thị trấn nhưng bạn đừng nên mua, vì lên cảng mua tiện hơn. Xe trung chuyển về thị trấn giá chung là 40.000 đồng/người.

Đi lễ ở Côn Đảo

Đến Côn Đảo mình bị bất ngờ vì sự nhiệt tình của người dân nơi đây. Chị nhà xe đón đoàn đưa tụi mình đi một vòng tham quan quanh thị trấn, rồi đưa mọi người đi rút tiền và mua đồ lễ. Trên đảo có nhiều cây ATM để rút tiền, nhưng chỉ có 2 ngân hàng là Agribank và Vietinbank.


Ra quán bán đồ lễ bất kỳ và bảo cho 2 bộ lễ Cô Sáu và lễ các anh hùng ở nghĩa trang, người dân sẽ tự xếp đầy đủ cho bạn không thiếu thứ gì. Tổng cộng mình mua 2 bộ lễ và hoa quả hết 600.000 đồng. Khách đến Côn Đảo hầu như sẽ đi lễ lúc 0h. Nhưng mình biết không thể chen được giờ đó nên chọn đi 12h. Người dân ở đây cũng nói đi 12h trưa vắng vẻ, mình đến cầu xin khấn vái "cô" còn nghe được chứ đêm đông, người nọ khấn... lưng người kia.

Di chuyển trên đảo mình đi xe máy thuê 90.000 đồng/xe và không cần đặt cọc bất cứ thứ gì. Mình đến nghĩa trang Hàng Dương vào khấn ở đền ngay cổng vào đầu tiên sau đó mới vào nghĩa trang, sắp lễ ở đài tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ trước rồi mới đi ra mộ cô Sáu. Mình khấn mộ cô đúng 12h trưa, sau đó đi thắp hương các ngôi mộ xung quanh rồi mới hạ lễ, hóa vàng. Bản thân mình quan niệm ở những nơi linh thiêng thì nhất định phải thành tâm các bạn nhé.

Ăn chơi ở Côn Đảo

Sau khi lễ xong bọn mình về phòng nghỉ ngơi. Phòng thuê ở Uyên's House rất đẹp, có giá từ 600-800.000 đồng/phòng. Ai có điều kiện kết hợp đi nghỉ dưỡng có thể chọn ở resort Six Senses Côn Đảo giá 6-9 triệu đồng một đêm nhưng không ở trong trung tâm thị trấn. 



Ăn uống:

Bữa đầu chúng mình được người dân chỉ ăn ở quán Tre, giá cả hợp lý tuy nhiên không có gì đặc sắc. Bữa sau, cả hội tìm được quán ăn 3 Miền rất tuyệt vời. Ở đó mình chọn món rồi thích ăn hương vị của miền nào (Bắc Trung Nam) đều được. Mình ăn đồ miền Trung, phải nói là xuất sắc, tuy nhiên giá hơi cao khoảng 200.000 đồng/người mỗi bữa.

Địa điểm vui chơi ở Côn Đảo:

Ở Côn Đảo ngoài đi nghĩa trang Hàng Dương, đoàn mình còn đi miếu bà Phi Yến, chùa Núi Một (đây là một chùa rất đẹp, phong thủy, tựa lưng vào núi, mặt hướng ra biển) và một bãi tắm ở dọc ven biển Côn Đảo đẹp tuyệt vời, nhưng tiếc là mình không nhớ được tên.

Di chuyển về

Hôm sau mình dành cả buổi sáng nhịn ăn sáng để chụp ảnh sống ảo ở Uyen's House. Trưa cả đoàn đi ăn rồi 12h chị nhà xe có gọi bus cho bọn mình ra cảng.


13h, cả đoàn lên tàu từ cảng Bến Đầm, vẫn chọn được khoang VIP do mình book trước ở nhà. Đến 15h, chúng mình đến cảng Trần Đề và có xe trung chuyển của nhà xe Mỹ Duyên đón đưa ra xe to để về Sài Gòn, kết thúc chuyến đi.

Tổng chuyến đi mỗi người khoảng 5 triệu đồng, nếu đi đông chia tiền lễ và tiền phòng thì rẻ hơn. Kết thúc chuyến đi, mình vẫn khao khát cuối năm quay lại lần nữa, nên nếu bạn nào muốn đi mà chưa có team đi cùng đợi mình gần cuối năm đi tiếp nhé.

Theo news.zing.vn