Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

Về Huế nhớ ăn cơm âm phủ

Cơm âm phủ là một món ăn tiêu biểu cho nghệ thuật chế biến đậm nét văn hóa ẩm thực Huế. Trước đây, món ăn này vẫn được lưu truyền với câu: “Muốn ăn cơm dĩa trữ tình/Có quán Âm phủ ma rình phía sau”. Cơm âm phủ có hương vị tinh tế, không cần nguyên liệu cao sang mà vẫn phảng phất phong cách cung đình khiến nhiều thực khách mê mẩn.



Du khách ghé thăm cố đô Huế không chỉ quyến luyến những dòng sông, ngôi chùa và những bài dân ca trữ tình ngọt ngào mà còn đong đầy nỗi nhớ thương nền ẩm thực tinh tế và dung dị của thành phố này. Các món ăn Huế không cầu kì, sang trọng nhưng mỗi hương vị lại như một lời thì thầm thương mến gửi đến thực khách. Và ngoài bún bò, bánh bèo, cơm hến, chè… còn có một món ăn khiến nhiều thực khách phải tìm thưởng thức cho bằng được, đó chính là cơm âm phủ.


Cơm âm phủ thực chất là món cơm trộn thập cẩm đặc sắc về hình thức lẫn hương vị, đã có mặt từ rất lâu ở đất cố đô. Tương truyền, ngày xưa Vua Bảo Đại thường vi hành để khảo sát đời sống người dân. Trong một lần, vì cảm thấy đói bụng nên vua đã dừng chân xin cơm tại một nhà bà lão. Bà lão mang ra một dĩa cơm nóng với những thức ăn sẵn trong ngày như dưa leo, rau cải, trứng, thịt,… được thái thành sợi.

Vua được mời ngồi ăn trên một cái chõng tre cùng với ánh đèn dầu leo lắt khiến vua cảm thấy hơi lạnh sống lưng. Nhưng vì quá đói nên vua không quan tâm đến quang cảnh xung quanh mà ăn rất ngon miệng. Ăn xong khi ra về vua thấy bà lão nằm trên một bãi đất sụp xuống, giống như đang bị sụp xuống âm phủ. Vua thấy sự việc này không bình thường nên muốn rời đi ngay nhưng trong lòng vẫn lưu luyến món ăn bình dân ngon miệng này.


Về đến cung, vua đã chán với việc ăn sơn hào hải vị, mà lại rất nhớ món cơm bình dân của bà lão trước kia nên đã mở cuộc tuyển chọn đầu bếp vào cung để nấu món này cho vua. Vị đầu bếp được chọn sau khi đến tuổi già được vua cho về nghỉ ngơi, đã quyết định mở quán ăn để cho thiên hạ cùng được thưởng thức món ăn mang phong cách dân dã chốn cung đình.

Mới đầu quán được dựng lên với 4 cái cọc tạm bợ giữa vùng đất vắng, được lợp bằng tre nứa lá, tường thì được làm bằng phên đất và bên trong chỉ có một cây đèn dầu với ánh sáng tù mù giữa cánh đồng nên những người tới đây ăn cảm thấy lạnh người như đang lạc vào cõi âm ty. Quán thường mở tới khuya phục vụ khách chủ yếu là người đi xem tuồng, hội, ca, múa… Chính vì sự u ám, hiu quạnh và khác lạ này của quán mà người ta gán cho cái tên “cơm âm phủ” và lưu truyền đến ngày nay.

Với vẻ ngoài của món, bạn sẽ có chút ngạc nhiên khi chúng khác hẳn so với tưởng tượng ban đầu, trông “sáng lạng” và rất hấp dẫn. Món cơm âm phủ gồm có một đĩa cơm trắng được bày xung quanh là trứng, thịt, rau củ, tôm cháy, nem chua, chả lụa… Những nguyên liệu quen thuộc ấy khi kết hợp, đan xen sẽ tạo nên một hương vị hấp dẫn đến lạ.


Đĩa cơm đầy, từng hạt cơm ướm đều chút béo của mỡ hành; Giò lụa được làm bằng thịt heo quết nhuyễn, gói thành từng thanh nhỏ; thịt nạc nướng đậm đà gia vị, thái bản mỏng góp vị cùng tôm cháy mằn mặn hay trứng chiên mềm béo thơm thơm, lại còn độ giòn tươi của rau củ… tất cả không chỉ tạo nên sự hài hòa về màu sắc mà hương vị như được dịp bung tỏa, khiến thực khách xuýt xoa, thích thú.

Bên cạnh đó, chén nước mắm tỏi ớt là phần không thể thiếu để món ăn thêm trọn vẹn. Khác với cách ăn thông thường của người Việt chấm từng món đồ ăn vào bát nước chấm, bát nước mắm trong đĩa cơm âm phủ phải được rưới đều và trộn đều với cơm cùng các loại thức ăn trước khi thưởng thức. Có như vậy mới thưởng thức được hết cái hay cái ngon của các hương vị.

Có thể nói, cơm âm phủ là một điểm chấm phá độc đáo trong nền ẩm thực đặc sắc của xứ Huế. Không chỉ khiến người ta tò mò từ cái tên mà hương vị của món ăn cũng giao hòa trọn vẹn, rất dung dị mà vô cùng tinh tế.

Theo Wanderlust Tips

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét